Người chết có phù hộ cho người sống không? Giải đáp chi tiết

Khi nói đến việc xem xét khả năng của người đã qua đời có thể ảnh hưởng đến người sống, chúng ta thường bị lôi cuốn vào những điều kỳ bí và huyền bí. Trong bài viết này, chúng ta sẽ khám phá sự thật về trạng thái người chết có phù hộ cho người sống không, cùng Tang lễ 24h tìm hiểu ngay nhé!

Người chết có phù hộ cho người sống hay không?

Tamba*, một thanh niên sống ở Tây Phi, chuẩn bị thi cử. Mẹ anh yêu cầu anh cầu nguyện, mong người thân quá cố sẽ giúp anh qua kỳ thi. Tại Palermo, đảo Sicily, Italy, du khách thường thăm các hầm mộ nơi giữ gìn hàng trăm xác ướp. Một số tin rằng những xác ướp này có thể phù hộ cho người sống. Mỗi năm, du khách đổ về thị trấn Lily Dale ở New York, Mỹ, nổi tiếng với nhiều người đồng cốt, với hy vọng liên lạc với người thân quá cố để nhận sự giúp đỡ của họ.

Niềm tin vào khả năng người chết có phù hộ cho người sống vẫn phổ biến trên toàn thế giới. Bạn thấy sao? Có thể bạn từng nghe về điều này hoặc có người thân ủng hộ. Mong muốn gặp lại người quá cố là điều tự nhiên, và nhiều người tin rằng họ có thể giúp đỡ từ bên kia. Một bà đồng cố từng nói rằng “thế giới bên kia luôn sẵn lòng giúp đỡ khi chúng ta kêu cầu.” Liệu điều này có đúng không? Kinh Thánh có câu trả lời rõ ràng, có thể khiến bạn bất ngờ.

*Tamba: Tên giả định được sử dụng cho mục đích minh họa.

Người chết có phù hộ cho người sống hay không?
Người chết có phù hộ cho người sống hay không?

Người quá cố có đang sống ở nơi nào không?

Kinh Thánh sử dụng những từ ngữ đơn giản và dễ hiểu để giải thích tình trạng của người đã khuất. Truyền-đạo 9:5 nói: “Người sống biết mình sẽ chết; nhưng người chết chẳng biết gì hết.” Có cảm xúc ở bên kia không? Câu 6 trả lời: “Sự yêu, sự ghét, sự ganh gỗ của họ – tất cả đều tiêu mất; họ không còn liên quan đến bất cứ điều gì dưới mặt trời.” Cũng chú ý đến câu 10 trong chương đó, nói về “Âm-phủ,” nơi mà không có hoạt động, mưu kế, tri thức, hay sự khôn ngoan.

Khi Chúa Giê-su còn sống, Ngài đã giúp nhiều người, nhưng Ngài biết rằng Ngài sẽ phải chết. Liệu Ngài sẽ tiếp tục giúp đỡ người khác khi Ngài ở trong mồ không? Không. Chúa Giê-su so sánh sự chết sắp đến của Ngài như ban đêm, khi không thể làm việc . Chúa Giê-su rõ rằng khi chết, con người hoàn toàn bất lực, “chẳng biết gì hết” (Truyền-đạo 9:5).

Chúa Giê-su cũng dùng một so sánh khác có cùng ý nghĩa. Khi người thân của Ngài, La-xa-rơ, qua đời, Chúa Giê-su ví sự chết như giấc ngủ. Chúng ta không mong đợi người đang ngủ giúp đỡ chúng ta, phải không? Người ngủ không có ý thức, không thể hành động để giúp người khác.

Người quá cố có đang sống ở nơi nào không?
Người quá cố có đang sống ở nơi nào không?

Có phần nào tồn tại sau khi con người chết không?

Nhiều người được giáo dục rằng linh hồn là một khía cạnh vô hình của con người, tồn tại sau khi chết. Tuy nhiên, Kinh Thánh lại có quan điểm khác. Sáng-thế Ký, sách đầu tiên trong Kinh Thánh, mô tả về linh hồn. Sáng-thế Ký 2:7 nói khi con người đầu tiên được tạo ra, ông đó “trở thành linh hồn sống” (Bản Dịch Mới). Do đó, con người đầy đủ là một linh hồn, và thậm chí cả thú vật cũng là linh hồn. Vì vậy, theo quan điểm Kinh Thánh, khi con người hoặc thú vật chết, linh hồn cũng chết. Điều này được khẳng định trong Kinh Thánh – Ê-xê-chi-ên 18:4.

Tuy nhiên, có những câu chuyện về liên lạc với người chết, nghe tiếng nói hoặc thậm chí nhìn thấy họ. Đây là những câu chuyện phổ biến trên khắp thế giới, làm cho người thân hoặc bạn bè hy vọng và tìm kiếm sự liên lạc thông qua những người đồng cốt, tin rằng có thể gặp lại người đã khuất.

Nhưng liệu những câu chuyện này có đúng không? Nếu có, liệu chúng có mâu thuẫn với những điều Kinh Thánh đã dạy như trên không? Chúa Giê-su mô tả Kinh Thánh như là sự thật, và sự thật không bao giờ mâu thuẫn.

Thậm chí, Kinh Thánh cung cấp hướng dẫn rõ ràng về cách chúng ta nên nhìn nhận về những câu chuyện liên quan đến người chết phù hộ người sống. Kinh Thánh kể về một người đã cố gắng tìm sự giúp đỡ từ người đã khuất, và việc xem xét kỹ lời tường thuật này sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về sự thật.

Có phần nào tồn tại sau khi con người chết không?
Có phần nào tồn tại sau khi con người chết không?

Một vị vua cầu hỏi người chết

Lúc đó, trận chiến diễn ra ở chiến trường phía bắc Y-sơ-ra-ên. Vua Sau-lơ và quân đội của ông phải đối mặt với đội quân mạnh mẽ của Phi-li-tin. Khi Sau-lơ thấy trại binh của Phi-li-tin, ông “sợ và lòng rung động lắm.” Tại thời điểm này, vua Sau-lơ đã bỏ đi sự thờ phượng thật. Vì vậy, Đức Giê-hô-va không đáp lại những lời cầu xin của ông. Sau-lơ tìm giúp đỡ ở đâu? Khi đó, nhà tiên tri của Đức Chúa Trời là Sa-mu-ên đã qua đời.—1 Sa-mu-ên 28:3, 5, 6.

Sau-lơ tới hỏi một người đồng cốt ở Ên-đô-rơ. Ông nài xin bà ấy “cầu Sa-mu-ên” trở lại từ cõi chết. Bà đồng cốt triệu hồi một hồn ma. Hồn ma “Sa-mu-ên” này dự báo rằng quân Phi-li-tin sẽ chiến thắng, và Sau-lơ cùng các con trai sẽ chết trong trận chiến. Liệu Sa-mu-ên thực sự trở lại từ cõi chết không?

Hãy suy ngẫm về điều này. Kinh Thánh nói rằng khi chết, con người “trở về cát bụi” và “tư tưởng họ tiêu tan”. Cả Sau-lơ lẫn Sa-mu-ên đều biết rằng Đức Chúa Trời lên án việc liên lạc với đồng cốt. Thậm chí trước đó, Sau-lơ đã dẫn đầu trong việc loại bỏ những thực hành đồng cốt khỏi xứ!

Hãy suy luận: Nếu Sa-mu-ên, một người trung thành với Đức Chúa Trời, vẫn sống như một âm hồn, liệu ông có vi phạm luật lệ của Ngài và hợp tác với đồng cốt để gặp Sau-lơ không? Đức Giê-hô-va đã từ chối nói chuyện với Sau-lơ. Vậy, liệu một người đồng cốt có thể ép Đức Chúa Trời Toàn Năng liên lạc với Sau-lơ thông qua việc cầu hồn Sa-mu-ên không? Không. Rõ ràng, “Sa-mu-ên” này không phải là nhà tiên tri trung thành của Đức Chúa Trời. Đó chỉ là một thần linh, một ác thần giả mạo dưới hình dạng Sa-mu-ên.

Các ác thần là những thiên sứ chống lại quyền uy của Đức Chúa Trời từ đầu lịch sử nhân loại. Chúng có thể quan sát con người khi họ còn sống và biết cách giả vờ ngoại hình, nói năng và hành động của mỗi người. Chúng muốn thúc đẩy quan niệm rằng những điều Kinh Thánh nói là sai. Không có gì ngạc nhiên khi Kinh Thánh lên án việc liên lạc với thế lực thần linh ác!. Những ác thần này vẫn hoạt động trong thời đại hiện nay.

Bây giờ, chúng ta hiểu tại sao nhiều người nói rằng họ “nghe” hoặc “thấy” người thân quá cố. Mặc dù những hồn ma đôi khi có vẻ thân thiện, nhưng thực tế là đó chỉ là những thần linh ác quyết tâm lừa dối con người.

Hãy nghĩ về điều này: Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời yêu thương và quan tâm đến chúng ta. Nếu người quá cố vẫn sống ở nơi nào đó và có thể giúp đỡ gia đình cũng như bạn bè, liệu Đấng Tạo Hóa yêu thương có cấm liên lạc với họ và gọi đó là điều “ghê tởm” không? Chắc chắn là không!. Vậy nên, có nguồn giúp đỡ nào đáng tin cậy không?

Nguồn giúp đỡ thật cho người sống và người quá cố

Dựa trên những thảo luận trước đây, chúng ta đã nhận biết rằng người chết không thể hỗ trợ người sống. Hơn nữa, việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ người chết không chỉ vô ích mà còn rất nguy hiểm, vì điều này vi phạm luật lệ của Đức Chúa Trời và đặt chúng ta dưới ảnh hưởng của các thế lực tà ác.

Kinh Thánh hướng dẫn chúng ta đến Nguồn giúp đỡ tốt nhất: Đức Giê-hô-va. Ngài có khả năng cứu chúng ta khỏi sự chết và sẵn sàng giúp đỡ chúng ta ngay bây giờ. Do đó, Đức Chúa Trời mang đến cho chúng ta hy vọng thực sự, trong khi những người đồng cốt chỉ mang lại hy vọng giả mạo.

Trường hợp của anh Tamba, như đã đề cập ở đầu bài, là một minh chứng sống về sự khác biệt giữa hy vọng giả mạo từ người đồng cốt và sự thật từ Đức Giê-hô-va. Những người đồng cốt cho rằng nếu không cúng tổ tiên, anh sẽ thi rớt.

Tamba đã bắt đầu nghiên cứu Kinh Thánh với Nhân Chứng Giê-hô-va và hiểu rõ về tình trạng thực sự của người chết, nhận ra rằng những thế lực ác tạo ra những hồn ma giả mạo tổ tiên. Bất kể áp lực từ mẹ, Tamba từ chối cầu xin người đồng cốt và nói với mẹ rằng: “Nếu thi rớt, năm sau con sẽ cố gắng hơn.”

Kết quả là gì? Anh ta đã đậu thủ khoa! Mẹ của anh ta kinh ngạc, không còn tin vào người đồng cốt và không bao giờ nói về việc cúng tổ tiên nữa. Tamba đã học được rằng Đức Giê-hô-va cảnh báo chúng ta tránh “vì người sống mà hỏi kẻ chết”. Nhờ sự hiểu biết về Kinh Thánh, anh Tamba tin rằng nếu anh ta tuân theo luật lệ của Đức Chúa Trời, anh ta sẽ thành công.

Vậy, với những người thân yêu quá cố của chúng ta, họ có hy vọng không? Ngoài việc giúp đỡ từ những người sống, Đức Giê-hô-va đã hứa sẽ giúp đỡ những người nằm trong mồ mả. Chúng ta hãy chú ý đến lời của nhà tiên tri Ê-sai trong chương 26, câu 19: “Những kẻ chết của Ngài sẽ sống… Hỡi kẻ ở trong bụi đất, hãy thức dậy, hãy hát!”.

Hãy tưởng tượng! Hàng tỷ người, yên bình nghỉ ngơi trong sự chết, không có ý thức, sẽ được sống lại! Thực sự, Kinh Thánh nói rằng Đức Giê-hô-va “đoái đến”, tức là Ngài mong muốn mang lại sự sống lại cho người chế. Những lời hứa này có khả năng tin không? Chúa Giê-su tin chắc vào hy vọng này đến nỗi Ngài mô tả người chết như đang sống trước mặt Đức Giê-hô-va.

Bạn có muốn có hy vọng như thế không? * Hãy tiếp tục tìm hiểu sự hiểu biết chính xác từ Kinh Thánh. Khi làm như vậy, bạn sẽ tin tưởng rằng Đức Giê-hô-va có thể giúp đỡ cả người sống và người chết, và những lời hứa của Ngài là “trung thực và chân thật”.

Ý Nghĩa của “Âm-phủ”

Trong Kinh Thánh, thuật ngữ “Âm-phủ” thường được sử dụng để mô tả nơi mai táng của người đã qua đời hoặc là nơi họ đi sau khi chết. Thông qua từ này, Kinh Thánh truyền đạt ý nghĩa rằng sau khi chết, người đã mất đi không còn tồn tại và không có khả năng tương tác với thế giới sống. Điều này tương đương với trạng thái ngủ, khi người ngủ mất khả năng nhận thức và không thể tương tác với người khác.

Ý Nghĩa của " âm-phủ"
Ý Nghĩa của ” âm-phủ”

Người quá cố và hy vọng tương tác

Mặc dù Kinh Thánh rõ ràng khẳng định rằng sau khi chết, người chết không còn tồn tại, nhưng trên khắp thế giới, vẫn tồn tại nhiều niềm tin vào khả năng tương tác với những người đã qua đời. Nhiều nơi trên thế giới hiện nay vẫn có các tín ngưỡng và thực hành liên quan đến việc tương tác với người quá cố, như cầu xin sự giúp đỡ hoặc tìm kiếm sự tôn thờ.

Sự thật từ kinh thánh

Kinh Thánh mang đến một quan điểm khác về việc giao tiếp với người quá cố. Chúa Giê-su đã đối chiếu sự chết với giấc ngủ, nơi không có khả năng thực hiện bất cứ hành động gì (Giăng 9:4). Ngài cũng so sánh sự chết với giấc ngủ khi bạn của Ngài qua đời (Giăng 11:11-13). Chúng ta không mong người đang ngủ giúp đỡ chúng ta, vì họ không còn nhận thức.

Linh hồn và tình trạng sau cùng

Nhiều tôn giáo và tín ngưỡng trên thế giới lưu truyền rằng linh hồn là một phần vô hình của con người tiếp tục tồn tại sau khi chết. Tuy nhiên, Kinh Thánh chủ trương rằng linh hồn là bản chất sống của con người và không còn tồn tại sau khi chết. Sáng-thế Ký 2:7 mô tả người đầu tiên được tạo ra “trở thành một linh hồn sống.” Kinh Thánh rõ ràng khẳng định rằng khi người chết, linh hồn cũng chết (Ê-xê-chi-ên 18:4).

Người chết và sự tương tác

Những câu chuyện về người đã qua đời tương tác với người sống thường tạo ra sự kỳ quặc và gieo rắc niềm tin. Tuy nhiên, Kinh Thánh cảnh báo chúng ta tránh “vì người sống mà hỏi kẻ chết” (Ê-sai 8:19) và khuyến khích chúng ta xem xét những câu chuyện này một cách cẩn thận.

Tâm tư của kinh thánh

Theo Kinh Thánh, người đã qua đời không còn tồn tại sau khi chết và không thể tương tác với người sống. Thay vào đó, Kinh Thánh hướng dẫn chúng ta đến Đức Chúa Trời là nguồn giúp đỡ chính thức. Đức Chúa Trời có thể giải thoát chúng ta khỏi sự chết và hứa sẽ đồng hành với chúng ta. Do đó, niềm hy vọng thực sự nằm ở Đấng Tạo Hóa.

Hệ quả của sự tin tưởng

Một ví dụ rõ ràng về hy vọng từ Kinh Thánh có thể giúp con người vượt qua khó khăn và đạt được thành công trong cuộc sống là trường hợp của Tamba, một người trẻ. Tamba đã quyết định từ chối những thực hành liên quan đến người đã khuất và chọn dựa vào sự hiểu biết từ Kinh Thánh. Kết quả, anh đã đạt được mục tiêu của mình.

Hy vọng tương lai

Kinh Thánh hứa hẹn về sự sống lại cho những người nằm yên trong sự chết. Nó truyền đạt lời hứa về một tương lai khi “những kẻ chết của Ngài sẽ sống.” Đức Giê-hô-va mong muốn giúp cả những người sống và người chết, và những lời hứa này đều “trung-tín và chân-thật.”

Kết luận

Cuối cùng, vấn đề về người chết có phù hộ cho người sống đã đưa chúng ta đến những hiểu biết sâu sắc về tâm tư của Kinh Thánh và niềm tin trên toàn thế giới. Mặc dù niềm tin vào khả năng tương tác với người quá cố có thể phản ánh lòng trung thành, chúng ta nên luôn nhớ lời dạy của Kinh Thánh và hướng về Đức Chúa Trời là nguồn giúp đỡ thực sự trong cuộc sống và sau khi qua đời.

Xem thêm: